gái, con đường trước nhà còn là đường đất, mỗi lần mưa là lầy hết cả lên. Mới đó mà cô, những người bạn của cô, đều đã yên bề gia thất. Mỗi lần họp lớp là bao nhiêu chuyện xưa mà kể… cô bất giác đưa tay lên má, những hồi ức thanh xuân chợt ùa về làm cô cảm thấy có phần tiếc nuối. Trong khi ấy, có một ánh mắt vô cùng trìu mến hướng về phía cô. Bất giác cậu thấy mẹ mình thật là xinh. Cái chống tay lên má ấy cùng ánh mắt xa xăm thật cuốn hút vô cùng. Trong khi cô còn đang chìm trong miền hồi ức thì