lòng ông nôn nao. Gài chặt cửa, ông sà ngay vào giường làm Lý giật mình, tỉnh giấc. Ông ôm nàng vào lòng, quên hết những gì bà cả vừa mách, ông hăm hở tuột quần áo vợ ra, như con mèo ướt, Lý sợ hãi nép vào vách nhà. Nàng càng sợ hãi, ông càng thích. Gái “nguyên” là thế, ông nghĩ! Rồi ông ngọt ngào nói: – Em đừng sợ, là vợ chồng rồi, thì chồng nói vợ phải nghe, em hiểu không? Lý lí nhí đáp: – Dạ con hiểu – Ấy, là vợ chồng thì phải xưng hô thế nào? – DạAnh – Giỏi, thế anh mới thương, nào tới đây