bụng bữa sáng, rồi mua ít đồ để dự trữ cho cả nhà. Rồi Loan đi tán dốc với mấy cô bạn thân. Nói lắm nói mãi thì cũng gần giờ trưa thì mới kết thúc. Loan về tới nhà nhìn qua khu thợ hồ thấy chẳng có ai ngoài ông Tư (ông già tuổi hơn 50, gương mặt đầy khắc khổ) đang loay hoay phơi quần áo. Thấy vậy Loan vào nhà mở tủ lạnh lấy phần canh gà còn thừa hôm qua hâm nóng lại đem qua cho ông Tư. Loan đi thẳng vào căn nhà tạm bợ của các anh thợ hồ. Loan: Có ai không? Ông Tư: Ai vậy, tôi đây! (Giọng nói