lại vì không muốn dì nhận ra điều đó. Dì lùi người lại và tôi thấy mắt dì ngó lên xuống chân tôi để kiểm tra rồi nói: “Tèo à, dì thấy con cũng nóng lên rồi đó. Bây giờ dì có thể nhìn chằm chằm vào chân con cả ngày, theo cách mà con nhìn chằm chằm vô dì” Tôi không chắc là dì Hạnh có nhìn thấy tôi đang đỏ mặt hay không, nhưng dì không nói gì thêm nữa. Dì tiếp tục cuộc trò chuyện mà không cần trả lời. Dì bảo tôi không cần gõ cửa khi đến nhà dì vào mỗi buổi sáng. Chúng tôi là một gia đình và điều