anh. Dù gì những việc này anh mới giỏi giải quyết, mình con gái thì làm sao linh hoạt như anh.’ … Bỗng tiếng mở cổng khu trọ, tôi nghĩ em đi mua về, định đọc tiếp nhưng có lẽ không kịp. Tôi vội gấp quyển nhật ký lại, để vào chỗ cũ. Em tươi cười bước vào. Hôm nay anh không cần làm gì đâu nha. Em sẽ nấu cho anh. Bữa cơm đơn giản lắm, nhưng đúng món tôi thích. Canh cua, cà muối. Em nhìn tôi ăn lộ rõ vẻ mặt hạnh phúc. Lâu lắm tôi không có không gian thoải mái ngồi ăn thế này, món ăn cũng là khoái