cứ quen gọi thế. Nó cũng nhận ra tôi. Anh em tay bắt mặt mừng, thêm 2 đứa em gái sinh đôi nữa, cứ ríu ra ríu rít. Tôi nhìn quanh, căn nhà cấp 4 vẫn xưa cũ như thế, khác chăng là trên cái nóc tủ gỗ nhỏ là bức ảnh của dượng, ba thằng Tam, đang chễm chệ trên đó. Vậy là dượng đã đi luôn từ ngày ấy. Thằng Tam nói, ba mất đã 7 năm, mà giấy báo tử mới có cách đây 4 năm. Căn nhà khá rộng so với thời đó, nhờ tiêu chuẩn của dượng mới được thế, khoảng 30 m2. Bên trong cuối nhà là cái buồng che bằng