nhỏ: “Dương về nhé, ngủ ngon mơ đẹp nha”. Nhìn Dương dắt xe ra khỏi cổng Dung tê tái chạy về phía giếng nước. Dung sao biết ở đâu đó gần nhà Dương, còn có một cô bé đang chờ Dương về xoa dịu bộ ngực và an ủi cái khe giữa 2 đùi. Chiều tối hôm sau, Dung chờ hoài không thấy Dương đến. Nàng đi vào đi ra, bộ dáng bồn chồn, nàng nghĩ hay là tại hôm qua không cho Dương “ấy ấy” nên… nên… Dung không tin là Dương như thế. Thấy Dung cứ ngong ngóng đi vào đi ra Hương trêu: “Mới gặp hôm qua thấy em vui lắm,