em chẳng phản hồi. Đứa em gái cũng ngạc nhiên, cũng bàng hoàng như tôi vậy. Nó khóc như mưa, vì mới lên với chị được 1 năm thì lại chia xa. Thế là bao ước mơ, dự định tốt đẹp đều bay đi một cách nhẹ nhàng như thế. Tôi như rơi vào tuyệt vọng. Ngày đưa em ra sân bay, chẳng nói gì nhiều, em cũng thế. Em chỉ dặn Anh nhớ tự chăm sóc mình, uống ít rượu thôi. Nếu gặp ai hợp thì cũng đừng ngần ngại, anh cũng cần ổn định gia thất. Tôi chẳng còn muốn nghe, muốn tôi ổn định gia thất thì sao lại đi, sao