ta đang móc trong túi áo bà ba ra một chiếc điện thoại có những hàng nút bấm cũ mèm và bấm số, rồi sau đó thì nghe giọng thím oang oang: “Bà Thắm hả, giờ này còn ngủ đến trưa trờ trưa trật vậy má? Dậy đi, có Việt kiều tới thăm nè… ờ hở, vậy thôi tắm rửa gì thì mần đi để người ta khỏi chờ lâu, vậy mươi lăm phút nữa cậu ấy tới đó nhen, thôi há?” Xong rồi bà thím cúp máy nói với Đán chờ chút xíu nữa tới, nhà bà đó chỉ cách dăm sáu chục thước từ đây thôi, rồi vừa nói bà vừa chỉ tay phía cuối con