nghỉ lại khách sạn kia mai rồi về sớm. Hiền bối rối không dám quyết. Tôi dứt khoát: – Em nhìn chị em như thế sao chạy xe được đi còn không vững mà đòi chạy xe sao? Đi theo anh! Để Hạnh ngồi sau xe tôi, tôi chạy chầm chậm cho Hiền theo sau. Đến khách sạn tôi lấy 1 phòng 2 giường. Cậu lễ tân nhìn tôi nháy mắt cười. Mùa đang lễ tết nên khách vắng. Dìu Hạnh lên phòng, đặt em lên giường em đã nằm vật ra, tay chân mềm oặt. Tôi bảo Hiền cởi hết quần áo Hạnh ra đem giặt đi rồi phơi lên móc cho mau